Nếu thiêu thân biết được vận mệnh của mình, còn có thể cố gắng quên mình lao đầu vào lửa hay không?
- Home
- Hồ Hoắc/Cảnh Khanh
- Fanfic/Đồng nhân văn
- Đam mỹ
- SA/Yaoi
- Ôm trọn mùa xuân (E)
- Ôm trọn mùa xuân mãi mãi
- Ve sầu mùa hạ
- Tiếng yêu sao quá đỗi nặng nề (E)
- Ngoại giao bí mật
- Thẻ khiêu vũ (E)
- Hoàng tử Saraha (E)
- Giọng nói của tôi
- Chơi nhóm (E)
- ZE (D)
- Lâu đài Mango (E)
- Món ngon! (E)
- Những chàng trai mười bảy (E)
- Hôn Ariki
- Đóa huệ nơi sòng bạc (E)
- Ám ảnh màu trắng (E)
- Món mỳ Ý truyền thống (E)
- Truyện ngắn một chương
- Liên hệ/Hỏi đáp/Password
Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013
Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013
Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013
[NT] Tiết tử
Thịch. Thịch. Thịch.
Bặm môi cố nén tiếng thở dốc tạp loạn cùng tiếng tim đập thình thịch đang muốn giãy khỏi lồng ngực. Bàn tay trắng bệch, rỉ máu run lên vì nắm quá chặt. Qua khe hở vô tình được tạo ra giữa những khóm cây che chắn phía trên, đôi đồng tử đen láy trừng lớn như muốn thu lại tất cả khung cảnh phía trước.
[BPVC] Chương 25 - Bình đáo nguyên điểm*
Ba người trong không gian kín mít của buồng thang máy kỳ thật cũng không chật. Nhưng Liên Tuấn Kiệt không hiểu sao chợt thấy bầu không khí trở nên kỳ lạ đến kinh người khiến anh có chút áp lực. Từ nửa năm nay, hai người nọ vẫn luôn ở trong tình trạng giằng co như vậy, không thấy tiến triển gì. Bản thân anh từng hỏi Hoắc Kiến Hoa nhưng đối phương lại không nói gì. Hỏi nhiều quá, người nọ liền nói do anh quá đa nghi.