Bạch long hương xa ngày đi ngàn dặm, đạp gió cưỡi mây.
- Home
- Hồ Hoắc/Cảnh Khanh
- Fanfic/Đồng nhân văn
- Đam mỹ
- SA/Yaoi
- Ôm trọn mùa xuân (E)
- Ôm trọn mùa xuân mãi mãi
- Ve sầu mùa hạ
- Tiếng yêu sao quá đỗi nặng nề (E)
- Ngoại giao bí mật
- Thẻ khiêu vũ (E)
- Hoàng tử Saraha (E)
- Giọng nói của tôi
- Chơi nhóm (E)
- ZE (D)
- Lâu đài Mango (E)
- Món ngon! (E)
- Những chàng trai mười bảy (E)
- Hôn Ariki
- Đóa huệ nơi sòng bạc (E)
- Ám ảnh màu trắng (E)
- Món mỳ Ý truyền thống (E)
- Truyện ngắn một chương
- Liên hệ/Hỏi đáp/Password
Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014
Thứ Năm, 2 tháng 1, 2014
[TLN] Chương 23 - Phong nguyệt vô biên
Rating: 16+
"Ngươi làm
gì?"
Lưu Liên Thành tự
thấy câu hỏi của mình có chút nực cười khi thấy Vũ Văn Thác sau khi ôm y vào nhà liền trực tiếp đặt y xuống giường, sau đó đưa tay cởi y sam
đơn bạc của y.
"Vũ Văn Thác,
ngươi dừng lại..." Liên Thành có chút vô lực nắm lấy tay Vũ Văn
Thác, giọng nói mang vài phần đau đớn rõ rệt, hơi thở bất giác
ngày càng trở nên nặng nề, mà ánh mắt kia lại quật cường vẫn cố duy
trì một tia thanh minh cùng quyết tuyệt. Công hiệu của dược đã phát tác
từ sớm nhưng Lưu Liên Thành luôn kiên cường dùng ý chí còn sót lại để
chống đỡ đến hiện tại khiến Vũ Văn Thác không khỏi thở dài, nói,
"Thân thể ngươi từng bị thương nặng. Giờ nếu ngươi muốn dùng nước
lạnh, ta sợ ngươi không chịu nổi." Dứt lời, liền đặt tay ôm lấy
vai Liên Thành, nhẹ nhàng hôn lên vầng trán trơn mịn của y, ôn nhu
nói, "Tin ta, không có gì đâu."
Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014
Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013
[TLN] Chương 22 - Kim thiền thoát xác*
* Lặng lẽ trốn thoát
Lưu Liên Thành nặng nề rơi
xuống giường, sau lưng một trận đau buốt. Kỳ thực, ngay khi nhìn thấy
Mạnh Kì Hữu, hắn đã hiểu ý đồ của đối phương. Hừ lạnh một tiếng, không
hề sợ hãi mà quay đầu nhìn đối phương, "Mạnh Kì Hữu, không phải
ngươi cũng để mắt đến ta đi?"
"Ngươi nói gì?"
Mày đối phương nhướn lên.
[HTNG] Chương 05
Họa
thành nhất gia
Chương
5
Edit:
B_B
Beta:
Kei Kem
Nhân
viên an ninh trong ga tàu điện ngầm khen hai người bọn họ, "Thời buổi này,
thanh niên hăng hái làm việc nghĩa không
nhiều đâu a!
Lục
Vân Tường cười đến ôn hoà, xoay người ghé vào tai Từ Phong đang vô cùng đắc ý
hỏi một câu: "Đồ chúng ta mua đâu?"
".
. . . . ." Từ Phong đơ miệng, ngẩn mặt.